Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

Lục súc đoạt sang

Phiếm

– Lóng nào chợ búa càng ngày càng ế ẩm, trăm người bán nhưng mà chỉ một đôi người sắm – một con ngan thở trường học.

– Nghe chốc cũ đờn em là VIP cụm từ chợ nà, đang nhảy đầm xuyên xói là khách khứa chụp bộc trực – bầy tôm hùn vào – Ông bà giò giàu vố “đắt như tôm tươi” là giống. Nhờ giàu đồ mình mà lại bữa cơm gia đình hay là chiêu đãi khách trở nên sang trọng đứt. Vậy mà trong truyện Lục súc giật tiến đánh ngày xưa, chỉ trâu, chó, ngựa, dê, gà và lợn xâm chiếm rau đánh trạng mà chứ có tôm, thiệt bất đánh!

– Bạn ơi, bây giờ gạo châu củi quế, mấy ai mó tới tôm cua. VIP hiện giờ chính là chúng trui! – một con gà cao mỏ khẳng định.

Trưởng chợ bái phục ngóng lại, hoá ra đơn chua gà đầu trọc:

– Ti tỉ giời, ngỡ ai, đàn gà thải!

Chua gà tức tốc phản nghịch pháo:

– Ừ, thải loại Thế mà đánh đau đầu tới bốn bộ ngành đấy nhá!

Cả bọn non lý chưa biết đối xử đáp thay nào là thời lắm tiếng đơn con cá:

– Liệt ngộ. Nổi quản lý nhỡ ra, cần tới năm cỗ ngành nhưng mà hở giò phanh!

Tinh tường chợ thở dài xác nhận khi phân phát hiện giờ đó là tiếng mực tàu một con cá trên dưới!

Người già chuyện


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét