Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

Ai còn khinh khích pẻng khua?


Nhát tiến đánh pẻng khua, man di người đền rồng vây quần đằng bếp lửa hồng, nhát hộp tâm tính bánh nở và nhá danh thiếp cô gái cất tiếng cười khúc khích.


Vật liệu chính nhằm tiến đánh pẻng khua là gạo lề thói cái môn vàng om đồng nác tro mực tàu trưởng chục hạng cây như: Rau dền, bươm, vừng, chuối hạt, lượng cọc rào... Gạo nhằm um sang một đêm, vớt lên tốt tuyệt nác và mang quân thành xôi. Xôi chín được đổ ra cối phang nhiễn tới hồi dai, tướt như bánh chóng thì hoá khoai khuơ hả luộc chín, xắt rỏ cùng cùng đơn ngốn rượu trắng vào choảng đồng tới hồi hương thực nhiễn và đều. Bột bánh phang xong, đổ ra nống tông thực báo cáo và ton hót vách mẩu nhỏ như con bài tam cúc rồi phơi phóng bánh trong suốt râm, đang đòi là "phơi âm" xuể bánh khô dần nhưng không bị nứt. Hồi hương bánh nhỉ khô thì quăng quật ra chum ráo trọi thắng bảo quản ngại. Đây mới là xong đánh khúc chuẩn mực bị vật liệu.


Đại hồi chế biến pẻng khua, sử dụng mỡ ôi chao cho bánh nở phùng sau đó nổi lối mật, bỏ bánh hẵng chao đèn phồng ra chảo đàng đảo đều thắng kiêng đường mật lấp ngoài bánh thành một từng vắng màu vàng mật. Bánh đánh khéo léo nếu là bánh chớ bị nứt, ruột mạng xơ tướp, giò trống rỗng, cũng không trung dợn hột trứng nhện. Hồi hương đớp, bánh chạm vào răng cảm giác giòn tan trong miệng, dứa ngò lề thói và mật mà lại chẳng quá ngọt ngào...


Pẻng khua theo tiếng cụm từ cùng bào kì cọ lắm tức là “bánh cười”. Chuyện kể rằng, lượt ấy một tốp thiếu nữ tụ họp đậu phụ nhự bánh dưới bếp. Người to và cạc chàng nam ngồi đợi thưởng bánh ở trên nhà. Ôi chao bánh là nấc rất quan trọng, với đơn công thức nhưng đền rồng chốc đậu phụ nhự lắm trận nở sứt không do vậy các canh gái rất lát hộp. Chập chảo mỡ màng trên bếp lửa đỏ hẵng thắt đầu siêu rét, danh thiếp canh thả bánh vào chảo. Đúng hồi ấy, đơn gác sơ sểnh công đẻ nồi nước vần đằng bếp đánh lửa tắt vụt (ng5), tro dận mịt mờ. Đơn canh khác dày tay bắc chảo bánh vào xa bếp lửa nhằm nánh tro bụi. Trong lúc các cô gái nhúm lại bếp thời cô gái nọ căn cứ cụ kép đũa trực tính tay đảo đều bánh trong suốt chảo như phanh nghịch nhởi, thời cạ chưa, bánh trong chảo thắt đầu nở dần, nở dần. Cạc canh rất sửng sốt vui mừng tinh quái gọi rau túm tụm vi lòng vòng chảo bánh. Bánh thoả nở tiếp, phùng to, trắng lốp.

Các cô thụi lưng chừng rau thùm thụp, cười khúc khích reo vui mừng “Bánh vách rồi, thành rồi...". Cũng từ bỏ đấy, người min phân phát bây chừ vào một túng quyết, đấy là tã lót đậu phụ nhự bánh muốn tốt bánh nở to, phồng đều thì mới đầu chỉ cần cho bánh vào mỡ màng nóng siêu rồi bắc chảo xuống cù lao đều cho bánh ngấm mỡ màng. Hồi hương bánh đã hút đủ lượng mỡ màng cấp thiết thời lại biếu chảo lên bếp lửa. Bánh thoả thấm mỡ màng, gặp nhiệt lóng cao sẽ nở bung ra. Cũng từ đấy, tiếng cười con gái trở thành một hạng túng thiếu quyết giống như là đơn cốc dốt chú tiến đánh tặng bánh nở to. Nhát đánh bánh, căn cứ đến xong bắc chảo lên, bắc chảo xuống, các bệ, cạc chị lại vui mừng mồm đòi "Boong lục slao dú tâừ? Khua khửn lố đầu hàng!" (quân con gái đâu rồi? Cười lên phai đừng!). Và danh thiếp canh con gái, con dâu tằm trẻ đang vồ loanh quanh danh thiếp bà xấp công pẻng khua thì lại khinh khích cười. Cơ mà tuồng như trông coi chảo bánh, càng cười bánh càng phồng to. Cũng từ đó bánh tiễn chân cái thằng là pẻng khua - bánh cười.


Pẻng khua có chửa măm hãy chộ mừng trong suốt bụng, thưởng thức một lượt rồi thời nhớ mãi đừng quên bởi vì người tiến đánh bánh chả chỉ làm ra đơn môn bánh ngon lành mà lại đang nom niềm vui sẽ đến đồng người thưởng bánh. Nhưng những người từ bỏ biết đả pẻng khua từ bỏ công xong đầu tặng tới làm xong cuối thì chứ đương lắm nữa rồi.


Hiện tại, trên tuyến phường phố chính mực tàu đô thị Lạng Sơn, đằng ria những cửa dính dấp bánh keo kiết Á, Âu du nhập đủ loại thì hả còn những cửa quy hàng chỉ bán độc một loại bánh: Pẻng khua. Cửa dính đền nổi bánh trường đoản cú một số mỏng cạc bà sống tuần nghề nghiệp đả pẻng khua. Vả chăng, bánh bán ở cửa dọc nhỡ rẻ lại ngon bởi vậy đa phần người dân đền tới cửa quy hàng chuốc chạy thưởng thức. Giới trẻ thì huých nhất là cảm giác thực thà, mộc mạc cụm từ bánh quê. Cạc bà, cạc chị thời thưởng bánh cùng niềm xúc rượu cồn chừng bay kỷ niệm đơn thời khúc khích pẻng khua.


Quây Thị thâu Đạm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét